Tên truyện: Ao thần
(Thuộc hệ liệt bệnh kiều ngắn)
Tác giả: Thảo Ất Phi Văn
Người dịch: Dương Lam
Độ dài: 13 chương
Thể loại: ngôn tình, huyền huyễn, cường thủ hào đoạt
Ảnh minh họa: (artist) Miv4t /Dựng bìa: Basic Needs
Giới thiệu:
Nàng đứng bên ao nước, đôi tay chống lên rìa ao.
“Em về rồi đây.”
Một bóng hình thanh nhã nhảy vọt khỏi mặt ao, cuốn nàng dấn sâu vào lòng nước.
“Về rồi thì không được đi nữa.”
Tôi muốn ghì giữ em lại nơi chỉ có hai chúng ta.
Không còn có một ai khác.
Giới thiệu một câu: Gã nhân ngư trong mắt em, cất em sâu trong cõi lòng.
Lập ý: Chớ nên tự tiện tới gần động vật hoang dã.
Note:
Thi thoảng tác giả nổi hứng văn sử, trích dẫn mấy câu cổ cổ kiểu “chi, hồ, giả, dã”, tớ… xin chào thua, đọc có thấy phèn thì thôi thông cảm vậy.
Chúc các bạn đọc vui.
Mục lục
Chương 2 – Ngược dòng (1) – Giao nhân
Chương 3 – Ngược dòng (2) – Ngọt
Chương 4 – Ngược dòng (3) – Quà nhận lỗi
Chương 5 – Ngược dòng (4) – Giãi bày
Chương 6 – Ngược dòng (5) – Cách tuyệt
Chương 7 – Ngược dòng (6) – Áo cưới
Chương 8 – Ngược dòng (7) – Tái khởi
13.2.2021 – 15.3.2021
Còn bộ nào trong hệ liệt này k nhà ơi, truyện hay quá trời, tui đọc lại mấy lần rồi, tìm truyện khác mà giống này mà ko thấy, buồn
Đọc được review trên fb nên tìm được bộ hợp gu nthe này lun , cám ơn editor rất là nhiều 🥰 Chúc nhà nàng đông khách và luôn luôn mạnh khoẻ, vui vẻ nha
Câu lập ý không biết của ai nhưng đúng là quá chuẩn nhé 🙂 nhân tiện thần tiên là để kính trọng chứ k phải để lại gần khinh nhờn, ngoài ra thấy ng lạ chớ lại gần nói chuyện và chuyện gì cũng nên tâm sự với ng lớn 😀 t đọc xong ở đây tự kỉ chơi đừng ai gạch đá 😀
Của tác giả, t chỉ viết đúng dòng note nho nhỏ.
Nhưng thiệt ra bạn Cảnh có kể ông bố nghe đấy chứ, khổ nỗi bình thường bản lém quá nên ông bố không tin. Với này là đội lốt thần tiên thôi :))
à, lúc nói vụ người lớn là mình đang nghĩ đến kiếp cuối, nói với bà nội, mà chắc chắn là dù nói cũng k giải quyết đc vấn đề gì, nhưng là bài học nhỏ do mình học đc thôi kk.
dù anh cá đội lốt thần tiên nhưng trong mắt lý cảnh ảnh là thần tiên thực mà bản vẫn có gan nhào tới, thế nên mới xảy ra truyện còn gì =))